Có thê anh ảo tưởng , mộng mơ nhưng em là điều đặc biệt mà
anh từng có. Em luôn quan tâm tới anh, giúp đỡ anh, luôn luôn làm anh vui những
khi anh buồn. Tuy đó chỉ là cảm nhận từ
một phía nhưng từ lúc chat với em những buổi tối và thứ 7 đối với anh không còn
buồn chán nữa. Mỗi khi lên face là lại được chat cùng bé hoặc qua điện thoại.
Không biết từ khi nào anh đã có thói quen onl face, vào trang của bé và chờ đợi
bé onl hoặc cầm điện thoại bên mình và chờ đợi tiếng tin nhắn. Lần lên trồng
hoa cho bé là kỷ niệm đầu tiên của anh với một cô gái, đối với anh nó thật tuyệt
vời. Lần đầu tiên anh cảm thấy ấm áp với 1 cô gái. Nhưng anh không hiểu là sau
lần đó thì mọi chuyện lại…………….những lúc bé tránh mặt anh rất buồn. Anh không dám
onl face vì sợ lại vào trang của bé c òn cầm điện thoại thì lại sợ nh ắn tin
cho bé nhưng cao lắm là được một tuần.Rồi anh lại kiếm cớ để có thể chat cùng
em. Biết em hay đi làm sớm anh cũng cố đi theo chỉ để được đi cùng bé, nói chuyện
cùng bé, nhìn bé cười. Em là cô bé đầu tiên quan tâm giúp đỡ anh và là người
anh chia sẽ rất nhiều , tuy không phải người đầu tiên anh thích nhưng em có rất
nhiều kỷ niệm . Có thể mọi chuyện sẽ tệ hơn , có thể anh sẽ không còn thấy nụ
cười của bé nữa nhưng với bé anh không
bao giờ muốn nói dối bất kỳ điều gì, anh không giấu cảm xúc của mình. Anh viết
tin nhắn này lâu lắm rồi nhưng bây giờ mới dám gửi vì lo sợ nhưng cái gì tới thì
phải tới thôi. Dù có ra sao anh cũng đã rất vui và trong tâm trí của anh vẫn còn
2 hình ảnh đặc biệt của bé làm kỷ niêm.